Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

LỜI CẢM ƠN KHÔNG NÓI



Tôi biết bạn khi vô tình cùng chơi chung một nhóm ảo bước ra đời thực, lúc đó Tôi - với cá tính và chút tài lẻ của mình - cũng tạo được ít nhiều chú ý của cộng đồng và thậm chí cả sự ngưỡng mộ trong thế giới thu nhỏ đó.

Bạn, nhỏ bé guộc gầy có và phần nhút nhát, lặng lẽ đến tham gia cuộc vui, lặng lẽ cười và lặng lẽ quan sát. Cách bạn chơi như muốn trộn lẫn, lẩn khuất mình giữa đám đông chứ không phải là hòa nhập, đôi khi..., với tôi bạn khá nhạt nhòa và đơn điệu.

"Vạn người quen có mấy người thân" Tôi và Bạn khó có thể gọi là thân bởi không cùng tính cách và suy nghĩ, nhưng tôi trân quý sự hướng thiện và cả sự tận tâm khi bạn cố sức nâng niu và gìn giữ những giá trị ĐẸP trong cuộc sống vốn dĩ đã rất xô bồ và phù du này.

Tôi từng được và từng mất, từng thấy mình hoang mang như lạc lối trong cùng tận chán chường, trong mớ rối rắm tôi tạo cho mình, tôi tìm được Bạn, không giúp tôi gỡ đám lùng nhùng đó, bởi cuộc đời này có ai mà sống thay được cho ai, nhưng bạn - một cách như vô tình - cho tôi thấy có những thứ tồn tại mãi mãi ngay cả trong một thế giới đầy phù du và đầy những vở kịch đời.


Mãi thế nhé Bạn tôi, cho dù cuộc sống có những đổi thay hay va vấp !


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét